3 điều tôi học được từ lo âu

'Với nhiều người, lo âu mang đến những bất an, vô định. Còn đối với tôi, lo âu là một hồi chuông thức tỉnh tôi nhận ra nhiều điều tốt đẹp hơn'.

Tôi 'gặp' lo âu vào những năm cuối đại học. Đó là khoảng thời gian đầy 'gấp rút' và 'vội vã', những deadlines, những cuộc họp nhóm xuyên đêm và những lần thức khuya để kịp hoàn thành báo cáo. Giai đoạn đó, đáng ra tôi 'phải' tập trung vào việc hoàn thành những công việc để tốt nghiệp, nhưng tôi lại 'rẽ hướng' rơi vào lo âu. Bây giờ ngẫm nghĩ lại, hoá ra tôi đã được lo âu dạy cho nhiều bài học lớn.


Bài học đầu tiên và cũng là quan trọng nhất. Lo âu dạy tôi hãy tìm về chính bản thân mình.


'Đó là sự cảnh báo về sức khoẻ tinh thần tôi đang đi xuống thậm tệ. Tôi không thể ngủ ngon giấc, tôi mất đi kết nối với xã hội và tôi chỉ là một cái vỏ rỗng'. Đọc lại một lượt những dòng hồi ký của chính mình về giai đoạn ấy, tôi bất giác xúc động. Lo âu thực sự đã tác động đến tôi rất nhiều, nhưng khi cơn bão lòng qua đi, tôi dần bình tâm hơn và bắt đầu hành trình tìm lại về chính mình. Tôi tập thiền, tôi chú tâm vào hơi thở và tôi viết về chính tôi. Sự lo âu vẫn âm ỉ ở đâu đó, nhưng tôi biết chỉ cần tôi an yên với chính mình từ sâu trong lòng, tôi sẽ ổn mà thôi.


Bài học thứ hai. Lo âu dạy tôi hãy sống chậm...và hãy trân trọng thực tại.


'Khi lo âu, bạn có biết thế giới xung quanh sẽ là màu gì không? Đó là một màu đen 'xám xịt', nơi chỉ cần nhìn ngắm một chút thôi, bạn sẽ lại buồn bã.


Khi lo âu ập tới, khi tinh thần bị đánh ngã đến kiệt quệ, tôi lặng im và yên lặng. Đó là một trong những giây phút hiếm hoi tôi có thể bình thản đến vậy. Không la hét trong tâm, không bị những cơn đau đầu bủa vây. Tôi chỉ nằm im đó và thở. Tôi thở chậm và dần ý thức một cách chậm rãi nhất thế giới xung quanh tôi, từ những đồ vật rất đỗi quen thuộc cho đến những con người xa lạ tôi không hề quen.


Bây giờ khi bình tâm lại và phản tư về những điều đã qua, giây phút đó vẫn còn đọng lại trong tôi, dù đã ít ám ảnh hơn xưa. Hoá ra trong thời khắc tưởng như đã 'tận cùng' của sự kiệt quệ tâm hồn lại là lúc tôi được sống nhất và có thể nhìn ngắm mọi vật một cách bình thản đến vậy. Hiện tại, tôi cũng đang tập 'sống chậm' và trân trọng mọi khoảnh khắc tôi có hơn, dù nó không đến một cách nghiệt ngã như trước, mà bởi đó là do tôi lựa chọn.


Bài học thứ ba. Lo âu dạy tôi nhận ra giá trị của tình bạn...thứ cứu rỗi linh hồn tôi lúc đó.


Không nhiều người biết tôi rơi vào lo âu giai đoạn đó. Bởi tôi đã nguỵ tạo cho chính mình một vỏ bọc hoàn hảo của sự bình thường. Một người vui vẻ, lạc quan và vô lo vô nghĩ. Tuy vậy, cũng có đôi khi tôi diễn không được tròn vai, và vô tình để 'lộ' một vài khía cạnh dễ nhận thấy của người đang có vấn đề tâm lý.


'Dạo này N có chuyện gì à? T không thấy N của lúc xưa. T biết có thể N đang trải qua chuyện gì đó không ổn nhưng T tin N sẽ vượt qua nó. T vẫn ở đây nên nếu N có gì muốn chia sẻ, hãy cứ nhắn tin hoặc gọi điện cho T nhé'.


Đó là lời bạn cùng lớp đã nói với tôi khi cô nhận ra tôi đang lủi thủi một mình góc lớp và 'không nói chuyện với ai cả'. Và lúc đó, thực sự tôi đã xúc động, kiểu như có ai đó thực sự quan tâm và nhận ra điều bất ổn trong tôi. Tôi bất giác mỉm cười.



Trên tất cả, chúng ta, những người đã và đang trải qua trầm cảm, rất cần những người bạn chân thành bên cạnh | Ảnh: Country Living Magazine


Và tôi cũng không quên những người bạn đã ở bên cạnh tôi, những người 'khuấy động' tâm trí tôi khi tôi đang ở tận cùng của sự trống rỗng. Họ ngồi lại, họ lắng nghe, và họ cho tôi cảm giác của sự hiện diện, và chân thành.


Tôi luôn tin vào giá trị của tình bạn nhưng chỉ ở mức bình thường của một mối quan hệ. Nhưng qua lo âu, tôi đã nhận ra tình bạn là một điều tuyệt diệu nhất mà tôi có thể có được. Như một nốt nhạc trong trẻo được ngân lên trong một bản nhạc đang lộn xộn, nó giúp tôi ngân vang giai điệu bình an.


Thay cho lời kết, tôi muốn nói: Lo âu không xấu, tôi cảm nhận như vậy, chỉ là nó đặt ta vào một hoàn cảnh để nhắc nhở rằng ta cần chú ý và trân trọng hơn đến bản thân. Và tôi tin, khi một cơn lo âu đi qua, thứ ta nhận được sẽ là những bài học vô giá, về chính bản thân, về giá trị giữa người với người hay về hiện tại tuyệt đẹp này.


Tác giả: Ruby99

BẢN THẢO
Bài viết liên quan