BẦU TRỜI VÀ CƠN GIÓ

Khi hai cá thể đồng điệu từ mọi giông bão ở quá khứ đến tâm hồn. Từ sở thích, chân lý sống, từng nhịp xúc cảm cũng như đam mê và khát vọng trong tương lai. Họ đã tìm thấy nhau và sau đó chữa lành vết thương cho nhau. Ngay những giây phút quen biết ban đầu, họ đã có cảm giác thân thuộc là nhà và như đã quen biết nhau từ ngàn kiếp. Cảm giác ấy trỗi dậy mạnh mẽ trong họ và tình yêu đến thật bình yên trong khi đầu môi họ chẳng cần nói lời yêu.

Có bao giờ bạn có một tình yêu mà tin nhắn đều dài ngập tràn đến nỗi không thể trả lời kịp hết tất cả cho những cuộc trò chuyện chưa? Và phải phân chia ra nhiều ứng dụng nhắn tin để sắp xếp tin nhắn nhưng ở đâu thì tin nhắn đều vô tận đến đó. Từ cuộc trò chuyện này khi trả lời dứt điểm thì lại phát triển thành trò chuyện khác và nhiều chủ đề khác nhau. Điểm kết thúc của cuộc trò chuyện cũ cũng là điểm bắt đầu của cuộc trò chuyện mới. Cả hai không cần suy nghĩ phải nói với nhau những gì hay chủ đề mỗi ngày nên nói là gì. Họ cứ liên tục tương tác qua lại với nhau mãi không có giới hạn và điểm dừng cho những cuộc trò chuyện ấy. Kể cả lúc bên cạnh nhau thì cảm xúc của họ lại càng mãnh liệt. Vì ban đầu họ đến với nhau bằng sự đồng điệu và bay bổng của tâm hồn, cho nên tựa như hai cuốn tiểu thuyết hòa quyện vào nhau vậy. Chàng ấy là Phong và cô ấy là Bình. Một cơn gió luôn tỏa sự dịu mát đến muôn nơi. Chàng đã tìm thấy bầu trời bình yên của riêng mình để có thể bay lượn cũng như gửi gắm tâm tình ở đó. Những tâm tình cứ trôi mãi tượng trưng cho tình yêu vô hạn của họ. Là tình yêu của bầu trời thanh bình và cơn gió ấm áp.

 

Trước đây bầu trời này luôn gắn liền với những cơn giông bão to lớn, tạo nên những hố sâu đen tối nhất và có cả một bức tường dày đặc khắc nghiệt như một lớp vỏ bảo vệ vô hình để tránh cho các tác nhân khác xâm nhập vào bên trong. Bầu trời từ đó cứ mãi ở trong giới hạn ấy và chôn giấu những cơn giông bão cứ luôn ập đến mình. Mọi thứ xung quanh bắt đầu sợ hãi, căm ghét và bỏ mặc bầu trời kia để nó ngày càng trở nên xám xịt hơn. Nhưng có một cơn gió cô độc đã đi đến nơi vừa tươi đẹp nhưng cũng vừa nguy hiểm nhất của thiên nhiên bởi sự vô tận của nó. Cơn gió ấy đã tỏa ra ánh hào quang từ trái tim thuần khiết của mình để hóa giải mọi lời nguyền đen tối cho bầu trời. Nhưng bầu trời vì sợ những mảnh vỡ của mình gây hại đến cơn gió nên ban đầu đã tìm mọi cách xua đuổi nó. Nhưng cơn gió nguyện chấp nhận đi xuyên qua bức tường dày đặc kia để ôm lấy bầu trời vào lòng và sưởi ấm. Chàng gió cứ bay lượn trong khung trời đó. Vì cô nàng bầu trời mà chịu bão giông, dù có là giông lớn nhất đi chăng nữa nhưng sâu trong hố đen đó là cả một sự bình yên dành cho chàng. Nhờ tình yêu cao cả kia mà cô ấy chịu đối mặt với mọi cơn giông và nguyện bước ra cùng chàng đắp lại mọi thứ. Sau cùng chỉ còn lại hạnh phúc viên mãn . Chính sức mạnh tình yêu ấy đã khiến bầu trời trở nên xanh tươi hơn, sẵn sàng dấn thân vào ngục tối ẩn sâu trong trái tim đầy vết nứt của chàng gió và soi đèn cho chàng rồi bên cạnh chở che không rời đi.

 

Khi hai cá thể đồng điệu từ mọi giông bão ở quá khứ đến tâm hồn. Từ sở thích, chân lý sống, từng nhịp xúc cảm cũng như đam mê và khát vọng trong tương lai. Họ có cùng 1 nhân sinh quan, suy nghĩ và trực giác về nhau. Những khuyết điểm và hố đen sâu thẳm của cả hai gần như tương tự nhau đồng thời bù đắp cho nhau để xua đi những cơn giông giá lạnh nơi họ tìm đến thiên đường của riêng mình. Bầu trời và cơn gió vừa gặp nhau đã hòa quyện thành cảm giác gọi là "nhà". Một cảm giác thân thuộc như đã quen biết nhau từ ngàn kiếp. Họ đã tìm thấy nhau, sau đó chữa lành vết thương cho nhau. Tình yêu của họ đi ngược từ đau khổ, nước mắt và đắng cay rồi cuối cùng mới đến hạnh phúc vì họ buộc phải hóa giải lời nguyền cho đối phương. Càng đau khổ thì họ lại càng hạnh phúc, không hề sợ hãi mệt mỏi muốn buông tay. Vì đau khổ chính là bàn tay để nâng niu tình yêu của họ mỗi lúc một nhiều hơn. Tình yêu này là một sự kỳ diệu của tạo hóa thiên nhiên và được ban tặng bởi vũ trụ.

 

Một bầu trời bình yên và một cơn gió ấm áp. Bình và Phong, hai cái tên dường như vốn dĩ đã thuộc về nhau. Bức bình phong luôn là vũ khí để che chắn những luồng khí độc từ bên ngoài. Mang đến sinh khí, vận may, sức khỏe và tài lộc cho mọi người. Cũng giống như họ luôn bảo vệ sinh mệnh cho nhau vậy.

----------------------

Lâm Đình Phong

Lê Thị Thanh Bình

 

 

 

BẢN THẢO
Bài viết liên quan