[Confession] Mình Quá Hèn Để Biến Mất Khỏi Cuộc Sống Này…

Nhiều hơn 1 lần mình nghĩ đến việc biến mất khỏi cuộc sống nàyNhưng mình quá hèn để làm điều đó… Mình thực sự không thể hiểu nổi con người của mình. Mình không có một người bạn nào đúng …

Nhiều hơn 1 lần mình nghĩ đến việc biến mất khỏi cuộc sống này
Nhưng mình quá hèn để làm điều đó…

Mình thực sự không thể hiểu nổi con người của mình. Mình không có một người bạn nào đúng nghĩa. Một người đủ thân, đủ tin tưởng, sẵn sàng mở rộng vòng tay với mình. Mỗi khi mình bế tắc không thể thoát ra như này. Lúc nào mình cũng tự hỏi mình sống không lỗi với ai, luôn sẵn sàng vì người khác mà sao không có nổi 1 người thực sự để lắng nghe mình. Mình vì người khác hết mình, nhưng nhận lại chỉ là những “xã giao”. Mình luôn tự hỏi mình tệ đến như thế nào mà không một ai có thể đến với mình. Mọi mối quan hệ xung quanh mình đều làng nhàng, một cách vô cùng đơn điệu.
Mình bị áp lực gia đình, tiền bạc, học hành bủa vây. Mình vùng vẫy tìm lối thoát nhưng vẫn chỉ là những đen kịt không chút ánh sáng.

Acharya Prashant Quote: “Seek Light. See Light. Be Light.” (5 ...

Mình có một cách để tạm gác lại những suy nghĩ tiêu cực, đó là tạm thời lảng tránh nó đi. Nhưng các cậu ạ, nó chẳng đi đâu hết. Thực chất nó vẫn ở đấy, đợi thời gian tích tụ, và nuốt chửng mình. Và rồi, mình chỉ có thể bất lực như bây giờ, tim đau đập liên hồi trong lồng ngực và lại nghĩ về sự biến mất. Mặc dù mình luôn tự nhủ “Rồi bằng cách này hay cách khác, mọi thứ sẽ luôn luôn tốt”. Nhưng thực sự, mình đau lắm.
Mình đau với việc luôn cố tỏ ra mình là một đứa mạnh mẽ, có thể tự lập, có thể tự lo cho bản thân để không ai phải bận tâm. Mình đau với cách giả vờ như mình ổn, mình vẫn vui, vẫn lạc quan, vẫn là một đứa nói nhiều bắng nhắng. Mình tạo ra cho mình cái vỏ bọc trái ngược hoàn toàn với mình, với cảm nhận của mình, với con người mình. Và nó trở thành một loại áp lực ngày càng nặng nề, rằng ban ngày mình phải sống như thế, như những gì mà gia đình, mà người xung quanh vẫn luôn mặc định với mình như thế; rồi đến tối, mình lại quằn quoại trong những suy nghĩ đau đớn để chống trọi với bản thân.
Mình hèn nhỉ.
Mình thực sự không biết có thể chịu đựng đến bao giờ để vỡ vụn nữa.

A Crazy Mind là một dự án phi lợi nhuận với hơn 100 cộng tác viên trên khắp cả nước. Vì vậy, chúng tôi cần sự đóng góp và ủng hộ của các bạn. Các quý độc giả có thể donate cho A Crazy Mind tại đây: https://acrazymind.vn/donate/. Xin cảm ơn!
————————–
A Crazy Mind confession là một dự án phi lợi nhuận mà tại đó, độc giả gửi gắm những câu chuyện, khó khăn tâm lý của mình – một chuyên mục với sự tham gia của các tham vấn viên tình nguyện là những sinh viên năm cuối đến các chuyên gia tâm lý học, nhằm đưa ra định hướng, hỗ trợ giải đáp, tìm ra con đường tối ưu nhất để giúp đỡ những người đang từng ngày đấu tranh với vấn đề tâm lý của mình để có một cuộc sống lành mạnh hơn.

Hãy gửi những câu chuyện đó qua link: https://bit.ly/2MiscLv nhé!

Tham gia làm tình nguyện viên tham vấn phi lợi nhuận: http://bit.ly/2VDqOe4

Do số lượng bài viết confession gửi về ngày càng nhiều, nên chúng mình sẽ đăng dần vào link https://www.facebook.com/groups/371004360098732/, hãy join group để theo dõi nhiều hơn các câu chuyện của ACMers gửi về nhé!

BẢN THẢO
Bài viết liên quan