Lời Nhắn Gửi Tới Những Ai Đang Gồng Mình Lên Để Chống Chọi Với Thế Giới Này

Em là cô gái có ý chí mạnh mẽ và sống đầy đam mê, em không để bất kì điều gì làm em nao núng. Em mang một chiếc mặt nạ tươi cười, chống chọi với cả ngày dài, như …

Em là cô gái có ý chí mạnh mẽ và sống đầy đam mê, em không để bất kì điều gì làm em nao núng. Em mang một chiếc mặt nạ tươi cười, chống chọi với cả ngày dài, như thể chẳng có chuyện gì xảy ra cả.

Thực ra, biết bao nhiêu vấn đề đã đi ngang qua cuộc sống của em. Tất cả những lần trái tim tan vỡ. Những thất bại, những mối quan hệ chẳng đâu vào đâu. Những nỗi thất vọng. Những sai lầm.

Em vẫn luôn dùng nụ cười xinh đẹp của mình để cổ vũ mọi người xung quanh. Em mang lại ánh nắng, làm bừng sáng cho bầu trời của người khác, như thể em có một niềm tin yêu vô hạn vào mọi thứ xung quanh em vậy.

Một cô gái như em, mang nặng biết bao điều về thế giới, vẫn trông như thể em chẳng có gì để bận tâm hay u sầu trong tâm trí cả.

Mọi người nhìn em, nghĩ rằng cuộc sống của em thật hoàn hảo. Em tự nắm giữ cuộc sống của mình trong tay. Bởi em là cô gái mạnh mẽ và thành công. Nhưng họ nào có nhận ra, đấy chỉ là những bức tranh em cố tình vẽ cho họ xem mà thôi.

su–su:  “ “Thời gian rất ngắn, chân trời rất xa. Mỗi non mỗi nước, mỗi sớm mỗi chiều về sau, hãy tự mình yên lặng đi hết.  …  Vậy thì, đừng đến tìm tôi, tôi cũng không đi tìm người. Giữ cho thời gian còn lại, năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình...

Và ừ, em trông có vẻ kiên cường, em thể hiện rằng em có thể tự mình gánh vác mọi thứ, nhưng đó chỉ là một khía cạnh nhỏ mà em chọn để phô bày ra mà thôi.

Người ta nói trái tim em cứng rắn, nhưng đâu ai biết được em thật tâm cảm thấy như thế nào. Thực tế thì, mấy ai có thể chịu đựng những nỗi đau em đang chịu đựng?

Người ta nhìn thấy em, một ngày dài tung tăng cùng với nụ cười tươi tắn và đầy hứa hẹn, em như thế, nhân lúc em vẫn còn năng lượng để ngụy trang như thế. Và rồi sẽ chẳng ai biết em ra sao, em nghĩ gì khi đêm về, sau một ngày gắng gượng, gối đầu trên giường và những cơn ác mộng lại kéo đến.

Bởi vì em chẳng bao giờ để ai trông thấy em những lúc yếu đuối và tổn thương.

Em luôn ở đấy để dang tay cứu lấy những nỗi buồn của người khác, nhưng khi chính em cảm nhận niềm đau thôi thúc cho nước mắt trào ra thì em lại cố nuốt ngược vào lòng, chỉ đợi cho đến lúc được tự mình đắm chìm trong cô đơn và mặc cho nỗi đau gột rửa đến héo mòn.

Khi em cảm thấy thật khó khăn giữa thế giới này, khi em bị đẩy đến bờ vực tan vỡ, em lại chọn cách tự mình chống chọi. Em chọn cách chịu đựng trong im lặng. Bởi em sợ phải phô bày những sai sót của mình cho cái thế giới tàn nhẫn và độc địa kia thấy. Em rất sợ phải phô bày tâm hồn trầy trụa của mình đến trước mặt người khác.

Người ta nói về em, về cô gái năng động và vui vẻ nhất mà họ từng gặp. Họ xem em như là hiện thân của ánh mặt trời. Người tràn trề năng lượng. Người luôn có cách giải quyết mọi vấn đề. Họ tìm đến em để được lắng nghe em khuyên nhủ về những vấn đề của chính họ.

Bởi vì em luôn là người biết cần phải làm gì. Em luôn là người biết tự chủ về mọi mặt. 

Vậy nên, em chỉ gật gù nghe và đưa ra lời khuyên cho những vấn đề “to tát và nặng nề” của họ, dẫu cho điều duy nhất em muốn làm là hít một hơi thật sâu rồi hét lên rằng họ vốn dĩ chẳng biết thế nào gọi là một “vấn đề thực sự” cả.

Nhưng không, em gạt bỏ sự thôi thúc đó, và lắng nghe họ. Vì em là một người bạn tốt.

Dù sao thì “vấn đề của mình không đáng để họ phải bận tâm đâu” – em tự nhủ như thế. 

Và ngay giây phút em khép cánh cửa phòng lại, thì những bất an, sợ hãi, quỷ dữ trong tâm hồn lại xuất hiện, hành hạ tâm trí em. Em thích được ở một mình, nhiều như cách mà em ghét những cảm xúc u sầu, những khoảnh khắc khi màn đêm buông xuống. Bởi đấy là lúc mà chúng xuất hiện, tấn công cô gái nhỏ bé là em.

Vậy, mọi người có thấy rằng mặc dù em mang trên người một bộ giáp sáng ngời bất khả chiến bại, nhưng những nỗi đau và bất an thẳm sâu trong em vẫn có thể hủy hoại em?

Nỗi bất an len lỏi vào trong nụ cười tự tin của em. Nỗi sợ hãi bóp chết hi vọng tìm được hạnh phúc cuối cùng của em. Tiếng nói quỷ dữ trong em bảo rằng em không hề có giá trị. Em vô dụng. Em chẳng là ai cả.

Nhưng em ơi, em đâu nhận ra rằng em vững vàng hơn những gì em nghĩ rất nhiều. Em mạnh mẽ. Và em vô cùng can đảm. 

On a windy day.

Em tự nhủ vì sao ư?

Ừ, em có thể đang chống chọi với nhiều thứ, nhưng mỗi ngày, em quyết định hướng mắt về tương lai, thay vì về hướng những nỗi buồn. Dù cho trái tim đang rỉ máu.

Sau cùng thì em vẫn sẽ tìm được cách để tỉnh giấc, chào đón mỗi sớm mai, đào bớt lấy chút hi vọng cuối cùng và mỉm cười lướt qua những nỗi đau. Em mạnh mẽ, vì em có thể giữ mình sống sót qua cơn bão tàn khốc của thế giới này, và đứng vững trên đôi chân của mình. Và chính điều đó đã chứng minh, em mạnh mẽ đến nhường nào.

Dịch: Anne

Biên tập: Ngọc

Ảnh: Pinterest

A Crazy Mind là một dự án phi lợi nhuận với hơn 100 cộng tác viên trên khắp cả nước. Với mục tiêu đem lại và nâng cao kiến thức tâm lý tới cộng đồng, chúng tôi mong nhận được sự ủng hộ và đóng góp của các bạn. Các quý độc giả có thể donate cho A Crazy Mind tại đây: http://acrazymind.vn/donate/ . Xin cảm ơn!

(*) Bản quyền bài dịch thuộc về A Crazy Mind. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ tên tác giả và nguồn là “Nguồn: Acrazymind.vn”. Các bài viết trích nguồn không đầy đủ, đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

(**) Follow Facebook A Crazy Mind để đọc các bài dịch khác và cập nhật các bài viết mới hằng ngày và tham gia nhóm cộng đồng tự chữa lành của A Crazy Mind tại: https://www.facebook.com/groups/371004360098732/

(***) Trở thành Cộng tác viên để rèn luyện tư duy ngôn ngữ và đóng góp kiến thức cho cộng đồng tại https://bit.ly/2EiflcL


BẢN THẢO
Bài viết liên quan