🌻SAU CÙNG, CHỈ BIẾT RẰNG SỰ RA ĐI CỦA EM SẼ NẰM MÃI TRONG NHỮNG GIẤC MƠ CỦA HỌ...

🌻"Nếu mà bạn quyết định biến mất, nỗi đau không biến mất, nó chuyển sang những người yêu thương bạn. Tôi mong rằng những bạn ở ngoài kia dù có lúc nghĩ tới hãy cố gắng mà ở lại, nhớ những giây phút từ khi bé được quây quần vui đùa bên gia đình, ba mẹ vất vả mưu sinh cũng chỉ để lo cho bạn lớn được như bây giờ. Còn những người khác vẫn yêu thương bạn nên xin đừng vì một phút nông nổi mà phải để lại bao nỗi đau bạn nhé, đời rồi sẽ màu hồng đón bạn vào bằng vòng tay dịu êm nhất."_ Aka Seanpoet _ G

SAU CÙNG, CHỈ BIẾT RẰNG SỰ RA ĐI CỦA EM SẼ NẰM MÃI TRONG NHỮNG GIẤC MƠ CỦA HỌ, VÌ BỎ LỠ MỘT LẦN LÀ MÃI MÃI.....

.....Ngoài kia tiết trời đang chuyển lạnh với những đợt gió giao mùa không ngừng thổi...cái gió như 1 bà mẹ nổi điên muốn cuốn trôi đi tất cả, cái gió như đã cuốn trôi đi cả lòng người, tình người và đau xót hơn cái gió đã cuốn đi sinh mệnh của em...

****

***

 Trong cuộc đời, chúng ta được đôi ba lần lựa chọn, lựa chọn gục ngã hay mạnh mẽ, lựa chọn yếu đuối hay đối mặt, chọn từ bỏ hay kiên nhẫn đến cùng... và cuộc đời này cũng công bằng lắm, chẳng cho ai quá nhiều nhưng cũng ban phát hạnh phúc đủ đầy cho em và cho tất cả mọi người. Tôi thiết nghĩ như vậy, cuộc sống-nó công bằng vì bao nhiêu người nghèo khổ ngoài kia -họ có thể nghèo hơn em về vật chất, về miếng cơm, manh áo nhưng họ giàu hơn em ở nhiều điều có giá trị hơn, đó là tình thương, thứ mà em sẽ chẳng bao giờ mua được, em biết không?... chỉ tiếc là em chưa đủ kiên nhẫn để nhận ra được ánh sáng của hạnh phúc phía sau tầng hầm tăm tối, tiếc vì cuộc đời này còn có nhiều điều tốt đẹp đang đợi em phía trước mà em lại bỏ lỡ, thật tiếc...tiếc... vì em mang trên mình ánh hào quang mà người đời khao khát nhưng bản thân thì lại chưa bao giờ trở thành vầng sáng chói lòa của chính mình. Cái em cần chỉ nhỏ bé đến vậy sao? 1 chút công nhận từ mọi người? Em mải miết sống hộ cuộc đời của người khác mà chẳng nhận ra trái tim mình cũng cần được sống (nó đau rồi và nó cũng đang rỉ máu rồi em ơi!!! đừng cố chấp như vậy...) em mải miết đi tìm kiếm thứ hạnh phúc nhưng đó là định nghĩa hạnh phúc từ mọi người, có đáng không em?...

...Cứ thấp thoáng đâu đây là tiếng gào thét đầy ám ảnh trong đau đớn tuyệt vọng của người bố, còn gì đau xót hơn khi tận mắt chứng kiến cảnh con mình lựa chọn "từ bỏ" như vậy ( chẳng phải chính em đã "từ bỏ" 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau của mẹ hay sao? Từ bỏ 16 năm cha mẹ dành tình yêu thương, sự chăm lo cho em từng miếng ăn giấc ngủ hay sao? hãy nhớ rằng mạch đập trong trái tim em chính là mạch đập trong trái tim họ...Chỉ là cuộc đời này cũng quá đỗi khắc nghiệt khiến họ yêu em nhưng lại yêu sai cách, và cũng bởi “Người lớn đã từng là trẻ con, nhưng trẻ con chưa bao giờ là người lớn. Người lớn thấy vấn đề của đứa trẻ như cái miệng giếng, nhưng với đứa trẻ, đó là cả một bầu trời”). Tiếc vì em không được chứng kiến cảnh họ cũng đau đớn tuyệt vọng và những giọt nước mắt lã chã rơi như em thậm chí đau hơn em gấp trăm nghìn lần, em có biết không? Giá mà cái giây phút, cái sát na ấy, ông quay mặt đi trước khi em tan biến, có chăng điều đó khiến ông đỡ đau hơn không? Em đã từng nghĩ đến điều ấy chưa khi hòa mình vào bầu trời, hòa mình vào vòng xoáy của gió của mây của tạo hóa và tắt lịm đi như ánh sáng của những vì sao khi mặt trời ló rạng?...SAU CÙNG, CHỈ BIẾT RẰNG SỰ RA ĐI CỦA EM SẼ NẰM MÃI TRONG NHỮNG GIẤC MƠ CỦA HỌ, VÌ BỎ LỠ MỘT LẦN LÀ MÃI MÃI...Cá tháng tư là ngày nói dối mà sao em nỡ nói "đời như đùa "là thật vậy?...

[...]Tất cả điều ấy đã tạo ra chúng ta- 1 thế hệ trẻ với những trái tim cô đơn, những trái tim cằn cỗi, những trái tim đã bị những vết cấu xé chằng chịt đến ứa máu, rạn nứt và rồi đây em và tôi- chúng ta sẽ lại mang những trái tim khuyết thiếu với vết thương hoen rỉ chẳng bao giờ lành lặn ấy để học cách yêu cách thương 1 người, cứ thế lại gây ra những thương tổn cho họ ( vì đơn giản chúng ta chưa từng định nghĩa được yêu thương, chưa từng được yêu thương đúng nghĩa)...tiếc là tất cả chẳng thể vãn hồi được nữa mà chỉ là 2 chữ "giá như" đầy chua xót thôi! . "Giá như" nghe thoang thoảng qua tai như 1 lời nói bâng khuâng sao mà lại nặng lòng đến vậy?, "giá như" đối với tất cả chúng ta đều là 1 thứ quá đỗi xa xỉ, mọi chuyện mãi không bao giờ thay đổi được nữa vì đó chỉ là quá vãng, "giá như" cuộc đời này hiểu cho em và em hiểu cho cuộc đời nhiều hơn, "giá như" đấng sinh thành hiểu cho áp lực-nỗi đau-thương tổn mà em phải chịu, chắc nếu có "giá như" thì cũng đã không có thì quá khứ, và cũng sẽ chẳng có thì tương lai như bây giờ. Giá mà cuộc đời có thể đối xử dịu dàng với em hơn chút nữa, mở rộng vòng tay ôm em nhiều hơn, thì có lẽ đã có "giá như"nhỉ...''Tôi luôn tin rằng, không ai sinh ra để lựa chọn cái chết, không ai muốn mình phải chết. Cái chết mà chúng ta nhìn thấy hôm nay chỉ là bề nổi, còn trong sâu thẳm phần chìm của nó: những ngày qua, có lẽ chàng trai ấy đã "chết" từ trong tâm hồn. Không nên trách ai. Ở mỗi góc độ khác nhau, có những câu chuyện đáng để hiểu và cảm thông. Chỉ tiếc là, người ta chỉ thường nhận thức về sự hiểu đó sau khi mọi thứ đã muộn''...

Hy vọng ở thế giới bên kia em sẽ viết những trang đời hạnh phúc cho riêng mình...Trong ngày nói dối, đã có những lời nói thật được viết ra trong quyển vở Địa. Em đã bay lên trời xanh, bình yên và nhẹ bẫng!

Tạm biệt!

 

"Nếu mà bạn quyết định biến mất, nỗi đau không biến mất, nó chuyển sang những người yêu thương bạn. Tôi mong rằng những bạn ở ngoài kia dù có lúc nghĩ tới hãy cố gắng mà ở lại, nhớ những giây phút từ khi bé được quây quần vui đùa bên gia đình, ba mẹ vất vả mưu sinh cũng chỉ để lo cho bạn lớn được như bây giờ. Còn những người khác vẫn yêu thương bạn nên xin đừng vì một phút nông nổi mà phải để lại bao nỗi đau bạn nhé, đời rồi sẽ màu hồng đón bạn vào bằng vòng tay dịu êm nhất."

_ Aka Seanpoet _

"Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng, để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa..."( Trịnh Công Sơn)

 

 

BẢN THẢO
Bài viết liên quan