[Confession] Tôi làm việc như 1 cỗ máy, dần dần chẳng tìm thấy niềm vui trong cuộc đời này nữa

#Q:Nói về 1 ngày của tôi hiện tại, có lẽ mọi người sẽ nghĩ rằng: Nghe tiếng chuông báo thức vang lên, tôi choàng tỉnh giấc, bước xuống giường bằng 1 đôi chân khỏe khoắn, năng động của 1 cô …

#Q:
Nói về 1 ngày của tôi hiện tại, có lẽ mọi người sẽ nghĩ rằng:

Nghe tiếng chuông báo thức vang lên, tôi choàng tỉnh giấc, bước xuống giường bằng 1 đôi chân khỏe khoắn, năng động của 1 cô gái đang tuổi 15 đầy năng lượng và nhiệt huyết.
Nhưng không, sự thật là:

Tôi sợ hãi tiếng gọi: “Dậy đi!Trễ học rồi!”. Tôi sợ đến nỗi ám ảnh, chỉ muốn níu chiếc chăn thêm 1 phút nữa, chỉ muốn chìm đắm trong giấc mơ thêm 1 giây nữa thôi đủ làm tôi hạnh phúc. Tôi không muốn mở mắt ra, không muốn ngồi dậy, bởi tôi biết chắc rằng hững thứ đang chờ tôi ngoài kia không phải điểm 10, không phải tiếng cười, cũng chẳng phải hạnh phúc. Tôi biết chắc ngày mai chỉ là bản sao của hôm nay, hôm nay chỉ chỉ là bản sao của hôm qua. Một ngày của tôi đến thật nhạt nhẽo, đi cũng thật nhạt nhẽo. Tôi làm việc như 1 con robot theo những chương trình đã được cài đặt sẵn trong bộ nhớ. Học bài, đi học, ăn trưa, đi học, ăn tối, học bài, đi học và rồi đi ngủ trong tâm thế biết chắc ngày mai sẽ lặp lại hệt như vậy không sai 1 ly.

Cố gắng trở thành 1 đứa con hoàn hảo, 1 học sinh giỏi thật khó với tôi quá. Hôm nay tôi đi học chẳng cảm thấy hào hứng như ngày trước, tôi chỉ ngồi vào bàn và học như một cỗ máy, những con điểm cứ đè nặng lên tôi, tôi đã có đi tiếp nhưng đến lúc này đã thật sự kiệt sức và mệt mỏi rồi, tôi không đi nổi nữa, tôi mệt mỏi lắm rồi xin hãy cho tôi nghỉ ngơi đi được không?Xin hãy ban cho tôi 1 phút để dừng lại, xin hãy vắc giúp tôi áp lực gia đình, áp lực điểm số, áp lực bạn bè, thầy cô với được không?

Tôi làm việc như 1 cỗ máy, dần dần chẳng tìm thấy niềm vui trong cuộc đời này nữa. Tôi luôn cười trước mặt mọi người, luôn tỏ ra tôi ổn, tôi lạc quan, vô lo vô nghĩ, nhưng đến khi ngồi lại 1 mình, tôi lại thấy sợ, lại thấy lo lắng, tôi lo về mọi thứ, những suy nghĩ tiêu cực cứ ập đến, tâm trạng tôi lúc này thật rối bời, Cảm xúc tôi lúc này là 1 mớ hỗn độn không cách gỡ, cuộc đời tôi lúc này là 1 mê cung không lối thoát. Khi tôi ngồi lại 1 mình suy nghĩ, nhìn lại mới thấy tôi đã bỏ lỡ nhiều thứ, nhiều thứ không thể lấy lại được.

Tôi không có ai để nói ra những gì tôi nghĩ lúc này, kể cả ba mẹ hay bạn bè không ai lắng nghe tôi khiến tôi thấy mình cô độc, như cả thế giới đều quay lưng với tôi. Giờ đây, tôi dần trở thành con người vô cảm, hằng ngày phải đeo mặt nạ vui vẻ để phô diễn với mọi người, nhưng ai biết tôi lúc này nghĩ gì. Họ chỉ hỏi han tôi vài câu chỉ để tỏ ra mình có quan tâm hay đơn giản chỉ để thoải mãn sự tò mò của họ về tôi. Ngoài tôi ra chẳng ai có thể hiểu và thông cảm cho tôi cả.

Nếu ai đó hỏi tôi về điều hạnh phúc nhất lúc này, có lẽ tôi sẽ trả lời rằng được mơ và chìm đắm trong giấc mơ là hạnh phúc nhất. Bởi chí ít tôi còn được sống trong hạnh phúc, mặc dù đó chỉ là ảo tưởng.

Tôi đang sống hay đơn giản chỉ đang tồn tại?

#A:

Chào cô gái tuổi 15! Cảm ơn những dòng chia sẻ của em.

Em gái thân mến! Cảm ơn vì những chia sẻ cảm xúc rất chân thực, nhưng suy nghĩ khiến em đang hoang mang và lo lắng, cảm ơn em đã tin tưởng để chia sẻ. Chỉ như vậy thôi em đã là một cô gái dũng cảm dám đối diện với những cảm xúc của chính bản thân mình, và em dám tin tưởng để chia sẻ.

Bởi những người dám đối diện với những khó khăn và cảm xúc thật của mình sẽ là những người biết cách bước qua những khó khăn đó.

Có một câu nói như thế này ” dừng lại, lắng nghe và hãy làm tốt nhất những gì bạn có thể làm”. Em đã bao giờ dừng lại một chút trên hành trình

” học – ăn – học – ăn – ngủ…..” để hỏi chính mình câu hỏi ” Mình là ai? Mình muốn trở thành người như thế nào? Mục tiêu của mình là gì?

Mình sống vì ai? Mình yêu thương bản thân mình như thế nào? Mình có đam mê sở thích gì? Ưu điểm của bản thân mình là gì?” Học để làm gì, mình muốn học gì?” Nếu đã có lúc em đặt cho mình những câu hỏi đó, làm ơn hãy ghi lại tất cả.

Bất cứ lúc nào em tự đặt những câu hỏi đó em hãy ghi lại. vì mỗi khi ở một tâm trạng khác nhau có thể các câu trả lời của em sẽ không có sự thống nhất nhưng điều đó sẽ phần nào đó giúp em hiểu được chính mình, có cái nhìn toàn diện nhất về bản thân mình, để từ đó biết được cái gì là điều mình cần phải làm.

Em đã bao giờ lắng nghe chính mình? Hãy thử ghi nhật ký, hãy viết những cảm xúc thật của em và hãy đọc lại chúng tại thời điểm khác trong ngày.

Vấn đề của em hiện tại không đơn thuần chỉ là áp lực từ gia đình, bạn bè, thầy cô mà bản thân em đang tạo áp lực cho em,chị có một vài gợi ý nhỏ em có thể tham khảo và bắt tay vào thực hiện nếu thật sự em muốn bản thân mình tốt hơn từng ngày.Tạm thời em hãy gạt bỏ những yếu tố tác động ngoại cảnh, quay trở lại với chính nội tại bản thân mình.Để hiểu chính bản thân mình trước đã.

Hãy dành cho mình mỗi ngày 15 phút để chăm sóc chính cảm xúc của bản thân mình bằng những hoạt động thư giãn ( nghe nhạc, đọc sách, viết nhật ký,..) hoặc làm những gì khiến em thấy thoải mái và vui vẻ ( nấu ăn cho mình và cho gia đình, cắm hoa…) thay đổi một chút không gian học tập của mình để lấy lại cảm hứng như trang trí góc học tập (thêm 1 chậu cây xanh, một lọ do em tự làm hoặc hoa tươi…) Dậy sớm hơn 15 – 30 phút/ ngày để có thời gian làm điều khiến em thấy vui vẻ ( hít thở không khí trong lành, tập vài động tác thể dục, uống một cốc trà ấm…) hãy đi từng bước nhỏ em gái thân yêu nhé. Hãy lắng nghe chính mình, để hiểu chính mình. Chúc em sẽ trả lời được những câu hỏi của bản thân để tìm được động lực cũng như niềm vui.

– Thạc sỹ Tâm lý học: Bùi Thị Ngọc Linh
Nguồn ảnh: Pinterest

Nếu bạn thấy bài viết bổ ích, dự án có ý nghĩa đối với cộng đồng, donate cho A Crazy Mind qua: http://acrazymind.vn/donate/

————————–
A Crazy Mind confession là một dự án phi lợi nhuận mà tại đó, độc giả gửi gắm những câu chuyện, khó khăn tâm lý của mình – một chuyên mục với sự tham gia của các tham vấn viên tình nguyện là những sinh viên năm cuối đến các chuyên gia tâm lý học, nhằm đưa ra định hướng, hỗ trợ giải đáp, tìm ra con đường tối ưu nhất để giúp đỡ những người đang từng ngày đấu tranh với vấn đề tâm lý của mình để có một cuộc sống lành mạnh hơn.

Hãy gửi những câu chuyện đó qua link: https://bit.ly/2MiscLv nhé!

Tham gia làm tình nguyện viên tham vấn miễn phí: http://bit.ly/2VDqOe4

Do số lượng bài viết confession gửi về ngày càng nhiều, nên chúng mình sẽ đăng dần vào link https://www.facebook.com/groups/371004360098732/, hãy join group để theo dõi nhiều hơn các câu chuyện của ACMers gửi về nhé!

BẢN THẢO
Bài viết liên quan